sông hương như cuồn cuộn sóng
Có những đoạn mặt ghềnh "nước xô đá đá xô sóng sóng xô gió cuồn cuộn những luồng ghùn ghè suốt năm…". Mặt hòn đá nào cũng ngỗ ngược, "nhăn nhúm", méo mó. Nó đứng, ngồi, nằm, nghiêng với những nhiệm vụ riêng, bày sẵn thạch trận thành ba tuyến.
Mặt nước óng ánh,lấp lánh tưởng như dòng sông mặc chiếc áo lụa đào. Trưa xuống,ánh nắng trở lên chói chang, gay gắt. Dòng sông như đổ lửa, dòng lửa cuồn cuộn chảy ấp vào những rặng tre ven bờ. Chiều chiều mặt sông xanh biếc,gợn sóng lăn tăn.
Nó cuồn cuộn, dạt dào như những đợt sóng triền miên vô hồi, vô hạn. Nhịp thơ trong bài thơ này là nhịp sóng nhưng rõ nhất, dào dạt, náo nức và mãnh liệt nhất là ở đoạn thơ này. Thức mà nhớ, không nói làm gì, trong mơ mà nhớ là nỗi nhớ không chịu ngủ yên. Ôi!
App Vay Tiền. Thông tin bài hátTên bài hát Dòng Sông Phẳng Lặng Ca sĩ Mỹ Linh Sáng tác unknown Album unknown Ngày ra mắt 09/06/2007 Thể loại unknownVang xa câu hò thân thương Ngân nga trôi cùng dòng nước Nụ hôn bâng khuâng Thuyền ai lướt nhẹ nhàng Nơi về nước lặng thuyền trôi Anh đi câu hò xa xăm Sông Hương như cuồn cuộn sóng Hẹn lại nơi đây Mùa xuân nắng ngập tràn Câu hò vẫn đợi chờ aiSông Hương như cuồn cuộn sóng Hẹn lại nơi đây Mùa xuân nắng ngập tràn Câu hò vẫn đợi chờ aiHẹn lại nơi đây Mùa xuân nắng ngập tràn Câu hò trôi trên dòng Hương
So sánh sông Đà và sông HươngĐề bài So sánh sông Đà và sông HươngViết về dòng sông, không ai dài hơi và độc đáo như Nguyễn Tuân với con sông Đà hung bạo và trữ tình, thâm hiểm mà bao dung. Hoàng Phủ Ngọc tường cũng góp vào đề tài ấy một hình ảnh con sông Hương hiền hòa và man dại, dịu dàng mà cuồng nhiệt, không kém phần đặc dòng chảy bất tận, người đọc nhận thấy sông Hương sông Đà có những điểm hợp lưu kì thú. Độc đáo là những nét riêng biệt, khác lạ được thể hiện qua cách nhìn cũng như nghệ thuật miêu tả của nhà văn. Hai bài kí Người lái đò sông Đà và Ai đã đặt tên cho dòng sông? đã xây dựng được những hình tượng dòng sông mang những nét độc đáo đầy hấp dẫn, thú quan Sơ Đồ Tư Duy Người Lái Đò Sông Đà Trích Hóa Dài Thành NgắnTrong đoạn trích Người lái đò sông Đà, Nguyễn Tuân tập trung tô đậm nét hung bạo, dữ dội của sông Đà, hình dung dòng sông ấy như kẻ thù hiểm độc và hung ác. Trước hết, nét hung bạo ấy có thể thấy rõ qua diện mạo khác thường của dòng sông. Đó là cảnh đá bờ sông dựng đứng vách thành mà mặt sông chỉ đúng lúc ngọ mới có mặt đá chen lòng sông như một cái yết hầu hay có chỗ con nai con hổ có thể vọt từ bờ bên này sang bờ bên kia. Một nét đẹp thực hùng vĩ của bờ đã ven sông Đà! Cùng với đó là hình ảnh của sóng nước trên mặt ghềnh Hát loóng dài hàng cây số, nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió, cuồn cuộn luồng gió gùn ghè suốt tùy bút Sông Đà, Nguyễn Tuân đã có biệt tài miêu tả gió và ở đây để tả gió ông đã sử dụng từ ngữ vô cùng độc đáo gùn ghè. Ta tự hỏi sao tác giả không dùng chữ gầm ghè mà lại phải là gùn ghè?Đọc câu văn tên ta cảm nhận được cái ―gùn ghè‖ ấy vừa mang sắc thái “gầm ghè” vừa gợi được thời gian dài đắng đẵng tạo nên sự ám ảnh da diết, ám ảnh về hình tượng con sông Đà đầy hung quan Ai đã đặt tên cho dòng sông những vấn đề không thể quênVà điều đặc biệt khiến người đọc không thể bỏ qua đó là những cái hút nước sông Đà đầy dữ dội “Trên sông bỗng có những cái hút nước, giống như cái giếng bê tông thả xuống sông để chuẩn bị làm móng cầu”.Xen lẫn vào đó có cả những ấn tượng đáng sợ “Trên mặt cái hút xoáy tít đáy, cũng đang quay lừ lừ… Nhiều bè gỗ rừng đi nghênh ngang vô lý là những cái giếng ấy nó lôi tuột xuống… thuyền trồng cây chuối ngược rồi vụt biến đi”.Nhà văn cho người đọc thêm một góc nhìn khi đặt mình vào vị trí một nhà quay phim để thấy hết cảm giác về những hút nước dữ dội ấy. Con sông Đà hung bạo bởi những thác nước dữ dội khiến người ta sợ hãi khi nghe tiếng nước từ xa rồi nhìn thấy khi đến gần. Từ xa là những âm thanh đặc biệt“Tiếng thác nước nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin, như là khiêu khích”. Khi đến gần “nó rống lên như một nghìn con trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng nứa nổ lửa”.Âm thanh được tái hiện hết sức cuồng nộ cho thấy rõ “cái ngông” trong bút pháp nghệ thuật của nhà văn, trong sở thích khám phá những cảm giác mạnh. Độc đáo hơn khi sông Đà được miêu tả với vẻ đẹp hung bạo thể hiện qua tâm địa. Đá sông Đà vốn do thiên tạo nhưng con mắt nghệ sĩ của Nguyễn Tuân, nó còn biết bày thạch thủy sông Đà vốn là sự vật vô tri bỗng thành binh tướng dũng mãnh, thành loài thủy quái khổng lồ. Qua sự miêu tả ấy của nhà văn đã là nổi bật lên sự tài hoa, tài trí của người lái đò. Mỗi lần vượt thác của ông là mỗi lần ông phải chiến đấu mạnh mẽ với thần sông, thần thêm Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến trong đoạn thơ thứ ba bài Tây TiếnKhác với Nguyễn Tuân, Hoàng Phủ Ngọc Tường tự chọn cho mình lối chơi“độc bạch”, thiên nhiều về tư duy hướng nội, lắng đọng suy tư để miêu tả hình tượng sông Hương. Chính vì thế, sông Hương được tô đậm ở nét trữ tình, thơ mộng, gợi cảm và nữ tính, luôn mang dáng vẻ của một người con gái xinh đẹp, mong manh có tình yêu say đắm.“ở thượng nguồn sông Hương như một cô gái Digan phóng khoáng và man dại… rừng già đã hun đúc cho nó bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và phóng khoáng”. Tác giả đã miêu tả sông Hương ở thượng nguồn với sức sống mãnh liệt, hoang dại nhưng cũng dịu dàng, say sông đã được thổi bằng ngọn gió tâm hồn dạt dào, nhạy cảm, liên tưởng tự do, phong phú. Khi ra khỏi rừng, sông Hương được thay đổi tính cách “sông như chế ngự được bản năng con gái để mang một vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành người mẹ phù sa cho một vùng văn hóa xứ sở”.Sông Hương đã trở thành niềm tự hào của Huế vì vậy khi nhắc về nó thông thường người ta hình dung đến gương mặt kinh thành đầy trữ tình như Hoàng Phủ Ngọc Tường đã tìm tận về nguồn cội để phát hiện bản chất của cô gái Di – gan, sự cá tính mạnh mẽ, bản lĩnh, gan dạ vững vàng…Đó là một phát hiện đấy lí thú về một dòng sông quen thuộc. Miêu tả sông Hương, nhà văn không nhìn nhận nó trong tư thế độc lập mà đặt trong mối quan hệ gắn bó chặt chẽ với kinh thành Huế. Dòng sông mang linh hồn và cảm xúc như một tình nhân trên hành trình tìm kiếm tình yêu đích đoạn chảy xuôi tìm đường trở về thành phố, sông Hương đã vượt qua những giới hạn khắc nghiệt để chứng tỏ tình yêu với Huế. Nó lặng lờ, duyên dáng qua những khúc chuyển mình đầy mềm mại. “Nó kéo một nét thẳng thực yên tâm”, “nó uốn một cánh cung nhẹ sang cồn Hến như một tiếng vân không nói của tình yêu”.Đọc thêm Review 10 chuyên đề nghị luận văn học theo định hướng đặc trưng thi phápĐã có bao đêm sông Hương tình tự bên thành phố thân yêu của mình để rồi đến lúc phải rời đi nó lại chẳng muốn chia xa mà bịn rịn, quyến luyến. Sông Hương gặp lại thành phố Huế ở góc thị trấn Bao Vinh xưa cổ như để nói một lời thề chung thủy với mảnh đất cố thề ấy vang vọng khắp lưu vực sông Hương thành giọng hò dân gian, là tấm lòng của người dân Châu Hóa xưa mãi chung tình với quê hương, xứ sở. Một cái nhìn nghệ sĩ tài hoa, đa tình mà có lẽ chỉ riêng Hoàng Phủ Ngọc Tường mới có được!Có thể thấy cả hai nha nhà văn đều xuất phát từ chỗ ngợi ca vẻ đẹp thiên nhiên qua hình tượng dòng sông nổi tiếng đã từng là nguồn cảm hứng của nghệ thuật nói chung và văn học nói riêng. Đó là lí do hai tác phẩm có thật nhiều nét tương hết, sông Đà và sông Hương đều được các tác giả miêu tả như một nhân vât trữ tình có tâm hồn, tích cách với những đặc trưng riêng biệt. Sông Đà vốn được biết đến là một con sông dữ dội lắm thác nhiều ghềnh nhưng dưới ngòi bút tài hoa, yêu thích cái đẹp của Nguyễn Tuân, sông Đà hiện lên như kẻ thù số một của con sông biết bày thạch thủy trận chiến đấu với người lái đò, biết sử dụng binh pháp, mưu lược để lật đổ những chiếc thuyền. Có khi sông Đà lại được nhìn như người con gái với mái tóc dài duyên dáng, yêu thêm Mở bài kết bài đất nước hay nhấtCùng với đó, sông Hương được Hoàng Phủ Ngọc Tường khắc họa như một người con gái, người mẹ phù sa, người tình với Huế. Sông Hương cùng với dòng chảy của nó như những nét tâm trạng không nói nên lời trong tình yêu của người con gái. Chính vì vậy mà người đọc mỗi trang văn dù miêu tả thiên nhiên nhưng ta vẫn thấy thấm đượm hồn người sâu chỉ vậy, cả hai dòng sông đều được nhìn nhận, đánh giá ở hai phương diện đối lập hung bạo trữ tình để thấy chúng là những sinh thể thống nhất. Bên cạnh vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội trước đó, sông Đà cũng mang những nét thơ mộng, trữ tình đầy mới từ trên cao xuống “con sông tuôn dài, tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói Mèo đốt nương xuân”.Mảnh đất uốn lượn nơi đầu nguồn Tây Bắc đã gợi liên tưởng đến dáng hình người thiếu nữ với mái tóc dài thướt tha. Màu nước sông Đà thay đổi theo mùa “mùa xuân dòng xanh màu ngọc bích, mùa thu nước sông Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượu bữa”.Nhà văn đã cảm nhận sông Đà bằng cả niềm yêu nước và tự hào dân tộc. Cảnh đẹp bên bờ sông trầm mặc và cổ kính. Với vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình ấy, Nguyễn Tuân đã khéo léo đặt cho con sông một cái tên đầy ý vị “tình nhân chưa quen biết”.Cũng như sông Đà, sông Hương trước khi mang vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn, nó đã vô cùng dữ dội ở phía thượng nguồn. Bắt nguồn từ Trường Sơn hùng vĩ, nơi có rừng già, vực sâu, ghềnh thác, cây cối rậm rạp,… bởi vậy giống như bao dòng sông khác chảy qua đại ngàn, sông Hương có lưu tốc rất thêm Phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc đầy đủTác giả cho rằng “nếu chỉ ngắm khuôn mặt kinh thành sẽ không hiểu bản chất sông Hương, phần tâm hồn sâu thẳm của nó bởi dòng sông đã tự giấu mình, đóng kín ở cửa rừng…”.Nơi đầu nguồn của dòng chảy, dòng sông ấy đã từng là một bản trường ca của rừng già trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm. Vậy mới thấy được dù độc đáo nhưng sông Đà, sông Hương vẫn có điểm hợp đặc điểm biệt không thể không kể đến đó là ngòi bút miêu tả tài hoa, uyên bác của hai nhà văn khi viết về hai dòng sông. Cả hai đều được miêu tả trên phương diện văn hóa, thẩm mĩ. Sông Đà là nơi hội tụ hai nét đẹp tiêu biểu, đặc trưng của thiên nhiên Tây Bắc vừa hùng vĩ, dữ dội vừa trữ tình, nên sông Hương, đó còn là dòng sông của âm nhạc, dòng sông của thi ca, lịch sử gắn liền với những nét đặc sắc về văn hóa, vẻ đẹp của người dân xứ Huế. Người đọc còn được thưởng thức và chiêm ngưỡng cái đẹp trên nhiều lĩnh vực qua ngòi bút đầy uyên bác của nhà văn. Từng khía cạnh được miêu tả đều cho thấy vốn tri thức phong phú, sâu sắc. Tất cả làm nên vẻ đẹp ấn tượng đặc sắc cho mỗi tác do đâu mà ở cả hai hình tượng dòng sông lại có những điểm chung và nét riêng độc đáo ấy? Phải chăng bởi tấm lòng say mê trước vẻ đẹp đất nước, tự hào trước thắng cảnh non sông mà hai nhà văn đã thấy ở hai dòng sông đó nhiều điểm chung như vậy?Cùng với đó, cá tính sáng tạo của mỗi nhà văn đã khiến cho hai tác phẩm dù có chung đề tài nhưng vẫn mang những nét độc đáo hấp dẫn riêng không thể trộn lẫn. Một nghệ sĩ lãng tử ham xô dịch, ưa cảm giác mạnh; một triết nhân lịch lãm. Họ như vắt kiệt cả“bầu máu nóng”, đem cả tâm hồn và tài năng của mình để viết nên những áng văn chương còn mãi với muôn đổ ra biển lớn, cùng hòa nước vào đại dương mênh mông nhưng chắc chắn người đọc sẽ không thể nào quên những hành trình riêng mà sông Đà, sông Hương đã chảy trong thế giới văn học. Chính những điểm gặp gỡ ấy càng làm nổi bật nét riêng độc đáo của mỗi hình tượng, mỗi nhà văn; nét độc đáo làm nên sức sống và linh hồn cho tác posted 2019-03-09 203745.
Hướng dẫn thiết lập Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng Ngắn gọn, chi tiết, hay nhất. Với dàn ý và bài văn mẫu được tổng hợp và biên soạn dưới đây sẽ giúp các em học sinh có thêm nhiều tài liệu hữu ích cho việc học tập môn văn. Hãy cùng tham khảo! I. Giới thiệu – Dòng sông trong cuộc thi âm nhạc và vẽ tranh. – Hình ảnh sông Hương với vẻ đẹp của nó ở đoạn thượng nguồn. II. Nội dung bài đăng 1. Ý nghĩa của tiêu đề – Là một tiêu đề lạ, hấp dẫn, gợi sự thích thú và tò mò để người đọc đi vào nghiên cứu để tìm ra câu trả lời cho chính mình. Mở ra nội dung của tác phẩm, thứ nhất là vẻ đẹp của sông Hương dưới mọi góc nhìn phong phú và đa dạng, thứ hai là sự tích về dòng sông muôn đời có tên thơm là “Hương”. 2. Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn * “bản hùng ca của rừng già” đậm chất hùng tráng, hào hùng và sôi nổi – Sự hùng vĩ với hình ảnh những khúc sông “cuồn cuộn giữa bóng cây đại ngàn, dữ dội qua ghềnh thác, cuồn cuộn như gió lốc,…”. Vẻ đẹp nên thơ, trữ tình khiến người ta không khỏi say đắm, cảm thán “sự dịu dàng, mê đắm giữa muôn dặm dài đỏ chói của rừng đỗ quyên”. => Khí thế hùng vĩ của con sông và những phẩm chất dịu dàng, đắm say, trữ tình, tri âm của con sông đã hòa quyện, bổ sung cho nhau tạo nên một Hương Giang tráng lệ, độc đáo, gây ấn tượng mạnh cho người đọc. . * Ngoại hình của một cô gái giang hồ – “phóng khoáng và hoang dã” là sự quyến rũ, bí ẩn cùng với “bản lĩnh can đảm, tâm hồn tự do và trong sáng”. – Làm nổi bật vẻ sôi động, tràn đầy sức sống của dòng sông, gợi liên tưởng đến hình ảnh dòng chảy ngoằn ngoèo, khám phá, yêu tự do được hun đúc bởi rừng già Trường Sơn. * “người mẹ phù sa của vùng văn hiến đất nước” – Rũ bỏ tính cách mạnh mẽ, ngông cuồng để biến thành người phụ nữ dịu dàng, người mẹ bao dung, đã nuôi nấng những người con xứ Huế ngàn đời bằng dòng sữa ngọt ngào phù sa, bằng hương thơm thân xác. thuộc về, bởi vẻ đẹp của “sự dịu dàng và trí tuệ”. Nhắc mọi người nhớ đến sự hy sinh to lớn ngàn năm của mẹ Hương Giang. => Nhấn mạnh làm nổi bật mối quan hệ tuyệt vời, gắn bó sâu nặng của non sông với mảnh đất cố đô từ bao đời nay. III. Chấm dứt – Bày tỏ cảm xúc của bạn. Lập dàn ý cảm nhận sông Hương khi ngược dòng thoáng qua I. Giới thiệu – Giới thiệu đôi nét về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường. – Giới thiệu về tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông? hoàn cảnh ra đời, vị trí đoạn trích, khái quát nội dung và nghệ thuật II. Thân hình Vẻ đẹp tự nhiên của sông Hương * Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn – Sông Hương như “bản hùng ca của rừng già” “rộn rã… sắc đỏ rừng đỗ quyên”, “rừng già hun đúc… tự tại, trong lành” => Những từ ngữ tạo hình, gợi tả vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn vừa hùng vĩ, vừa hoang sơ, trữ tình làm say đắm lòng người. – Nhà văn đã khéo léo so sánh sông Hương với “cô gái giang hồ phóng khoáng, ngang tàng”, nhân cách hoá sông Hương thành một thực thể sống động, có hồn. – Hình ảnh so sánh độc đáo “Sông Hương như người mẹ giàu có của một vùng văn hoá đất nước” – Mỹ thuật III. Chấm dứt – Lập dàn ý cho vấn đề. Bài văn mẫu về cảm nhận sông Hương ở thượng nguồn Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, văn học bởi nó có một nét riêng vừa lạ vừa quen. Các nhà thơ, nhà văn thời trung đại hướng tâm hồn mình vào mây, tuyết, trăng, khí, kỳ, thi, rượu – những thú vui tao nhã trong cuộc sống. Còn đối với các tác giả hiện đại, họ luôn hướng ngòi bút của mình vào những danh lam thắng cảnh của thiên nhiên đất nước. Và dòng sông cũng là một trong những cảnh đẹp thiên nhiên đó. Con sông với dòng nước chảy êm đềm, với lịch sử hình thành cũng như những đặc điểm địa lý độc đáo đã khơi dậy trong lòng tác giả những cảm xúc dạt dào nhất khiến họ phải cầm bút và sáng tạo nghệ thuật. Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một tác phẩm như thế. Tác phẩm ra đời từ chính sự thôi thúc cái đẹp của nhà văn. Hoàng Phủ Ngọc Tường là một người con của vùng đất Quảng Trị nắng gió, cát trắng, nhưng cuộc đời ông lại gắn bó sâu nặng với xứ Huế mộng mơ. Ông có kiến thức sâu rộng trong nhiều lĩnh vực, đặc biệt là lịch sử, địa lý, văn hóa. Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn chuyên viết về thể loại bút ký. Nét đặc sắc trong phong cách nghệ thuật của ông là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ, chất trữ tình với những liên tưởng mạnh mẽ và một lối viết tâm huyết, tài hoa. Ai đã đặt tên cho dòng sông được viết năm 1981 bằng tình yêu, sự gắn bó hơn nửa đời người với mảnh đất, cảnh vật và con người xứ Huế. Tác phẩm được in trong tập bút ký cùng tên năm 1986. Đặt con sông trong mối quan hệ với dãy Trường Sơn, nhà văn đã thể hiện cảm hứng khám phá, lí giải và lí giải, cái nhìn sâu sắc về cội nguồn. Thượng nguồn sông Hương được ví như “khúc tráng ca của rừng già”, không phải ngẫu nhiên mà nhà văn lại đặt cho sông Hương cái tên như vậy. Ở đầu nguồn của dòng chảy, gắn liền với núi Trường Sơn hùng vĩ, dòng sông toát lên vẻ đẹp của một dòng sông hùng vỹ vừa hùng vĩ vừa trữ tình như bản hùng ca bất tận của thiên nhiên “cướp bóng trong bóng cây đại ngàn, rạo rực qua ghềnh thác, cuồn cuộn như cơn gió xoáy vào sâu thẳm bí ẩn, lúc lại dịu dàng say đắm giữa những rừng đỗ quyên trải dài, đỏ rực. dòng chảy mãnh liệt trong niềm cảm phục và say mê của nhà văn bởi sử thi là tác phẩm văn học có dung lượng lớn thường là cảm hứng ngợi ca, còn rừng già là hình ảnh những cánh rừng hoang vu, huyền bí – một hình ảnh mang sắc thái hoang sơ cho dòng sông lúc văn dài, chia thành nhiều đoạn liên tục như gợi lên âm vang của sử thi Cách kết cấu với động từ mạnh đã tạo nên âm hưởng hùng tráng, mạnh mẽ của dòng sông trong mi. ddle of the rừng. Dòng sông với những con sóng dữ dội cuộn trào cùng với sự nâng đỡ của những thác ghềnh, những con sóng, những dòng xoáy hung bạo tiềm ẩn sự kinh hoàng của vực thẳm, những khoảnh khắc vô tận của cỏ cây hoa lá trong rừng đại ngàn, vì thế, sông Hương vừa mang vẻ hoang sơ vừa hoang sơ. quyền lực, tỏa sáng với vẻ đẹp rực rỡ và kiêu sa, đồng thời gợi lên những đam mê và bí ẩn … Nhà văn còn nhân cách hóa Sông Hương như một cô gái digan phóng khoáng và hoang dại. Đây là một liên tưởng thú vị và độc đáo. Những cô gái bohemian thích sống tự do và thích ca hát, nhảy múa với vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ. So sánh sông Hương với những cô gái Digan, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc sâu vào tâm trí người đọc ấn tượng mạnh mẽ về vẻ đẹp hoang sơ nhưng cũng rất đỗi lãng mạn của dòng sông. Chưa hết, nhà văn còn nhân hóa sông Hương khiến nó hiện lên như một con người có nhân cách, tâm hồn “rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh, một tâm hồn tự do, trong sáng”. Nếu tư duy nghiên cứu chủ yếu cung cấp dữ liệu và kiến thức về dòng sông thì tư duy nghệ thuật giúp làm mềm những kiến thức đó. Hơn hết, sông Hương được ví như “người mẹ phù sa của một vùng văn hóa đất nước”. Không chỉ giúp người đọc có thêm góc nhìn, hiểu biết về vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ và thơ mộng của sông Hương, Hoàng Phủ Ngọc Tường còn muốn mang đến một cái nhìn sâu sắc hơn, ghi công cho dòng sông. Hương như một tạo hóa đã góp phần tạo dựng, gìn giữ và bảo tồn văn hóa của một vùng thiên nhiên đất nước. Lâu nay, chúng ta chỉ ngắm nhìn sông Hương vẻ đẹp của nó mà không biết rằng sông Hương là cội nguồn, là nơi bắt đầu của không gian văn hóa. Sẽ không trôi qua nếu chúng ta cho rằng không có sông Hương thì khó có văn hóa Huế ngày nay. Chính vì vậy, từng ngày từng giờ sông Hương bồi đắp, bồi đắp phù sa cho một vùng văn hóa, thẩm mỹ đã hình thành ở hai bên bờ sông. Tuy nhiên, sông không muốn phụ công lao to lớn đó. Nó âm thầm chảy và lặng lẽ cống hiến hàng thế kỷ. Và đây chính là chiều sâu và tính cách đẹp đẽ của dòng sông, là nét tính cách đáng trân trọng của Hương Giang và Hoàng Phủ Ngọc Tường muốn khắc họa. Qua đó, ta thấy nhà văn lý giải sự tương phản của sông Hương ở hai đoạn thượng nguồn và hạ lưu không phải bằng kiến thức địa lí đơn thuần mà bằng cái nhìn chiêm nghiệm thấm đẫm tình người. Trong cái nhìn ấy, sông Hương hiện lên như một cô gái mang sức mạnh hoang dại của rừng già, nay đã tự thuần hóa để mau chóng tạo nên vẻ đẹp dịu dàng, uyên bác khi trở về Huế – dịu dàng như bến bình yên sau bao ghềnh sóng, khôn cùng. những trải nghiệm gian khổ … Vì thế, Trường ĐH KD & CN Hà Nội chỉ cung cấp một số bài báo Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng để các em tham khảo và có thể viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc may mắn với việc học ngôn ngữ của bạn! Đăng bởi Trường ĐH KD & CN Hà Nội Chuyên mục Văn lớp 12, Ngữ văn 12 Thông tin cần xem thêm Hình Ảnh về Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất Video về Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất Wiki về Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất - Hướng dẫn thiết lập Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng Ngắn gọn, chi tiết, hay nhất. Với dàn ý và bài văn mẫu được tổng hợp và biên soạn dưới đây sẽ giúp các em học sinh có thêm nhiều tài liệu hữu ích cho việc học tập môn văn. Hãy cùng tham khảo! Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng I. Giới thiệu - Dòng sông trong cuộc thi âm nhạc và vẽ tranh. - Hình ảnh sông Hương với vẻ đẹp của nó ở đoạn thượng nguồn. II. Nội dung bài đăng 1. Ý nghĩa của tiêu đề - Là một tiêu đề lạ, hấp dẫn, gợi sự thích thú và tò mò để người đọc đi vào nghiên cứu để tìm ra câu trả lời cho chính mình. Mở ra nội dung của tác phẩm, thứ nhất là vẻ đẹp của sông Hương dưới mọi góc nhìn phong phú và đa dạng, thứ hai là sự tích về dòng sông muôn đời có tên thơm là “Hương”. 2. Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn * “bản hùng ca của rừng già” đậm chất hùng tráng, hào hùng và sôi nổi - Sự hùng vĩ với hình ảnh những khúc sông “cuồn cuộn giữa bóng cây đại ngàn, dữ dội qua ghềnh thác, cuồn cuộn như gió lốc,…”. Vẻ đẹp nên thơ, trữ tình khiến người ta không khỏi say đắm, cảm thán “sự dịu dàng, mê đắm giữa muôn dặm dài đỏ chói của rừng đỗ quyên”. => Khí thế hùng vĩ của con sông và những phẩm chất dịu dàng, đắm say, trữ tình, tri âm của con sông đã hòa quyện, bổ sung cho nhau tạo nên một Hương Giang tráng lệ, độc đáo, gây ấn tượng mạnh cho người đọc. . * Ngoại hình của một cô gái giang hồ - “phóng khoáng và hoang dã” là sự quyến rũ, bí ẩn cùng với “bản lĩnh can đảm, tâm hồn tự do và trong sáng”. - Làm nổi bật vẻ sôi động, tràn đầy sức sống của dòng sông, gợi liên tưởng đến hình ảnh dòng chảy ngoằn ngoèo, khám phá, yêu tự do được hun đúc bởi rừng già Trường Sơn. * "người mẹ phù sa của vùng văn hiến đất nước" - Rũ bỏ tính cách mạnh mẽ, ngông cuồng để biến thành người phụ nữ dịu dàng, người mẹ bao dung, đã nuôi nấng những người con xứ Huế ngàn đời bằng dòng sữa ngọt ngào phù sa, bằng hương thơm thân xác. thuộc về, bởi vẻ đẹp của "sự dịu dàng và trí tuệ". Nhắc mọi người nhớ đến sự hy sinh to lớn ngàn năm của mẹ Hương Giang. => Nhấn mạnh làm nổi bật mối quan hệ tuyệt vời, gắn bó sâu nặng của non sông với mảnh đất cố đô từ bao đời nay. III. Chấm dứt - Bày tỏ cảm xúc của bạn. Lập dàn ý cảm nhận sông Hương khi ngược dòng thoáng qua I. Giới thiệu - Giới thiệu đôi nét về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường. - Giới thiệu về tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông? hoàn cảnh ra đời, vị trí đoạn trích, khái quát nội dung và nghệ thuật II. Thân hình Vẻ đẹp tự nhiên của sông Hương * Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn - Sông Hương như “bản hùng ca của rừng già” “rộn rã… sắc đỏ rừng đỗ quyên”, “rừng già hun đúc… tự tại, trong lành” => Những từ ngữ tạo hình, gợi tả vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn vừa hùng vĩ, vừa hoang sơ, trữ tình làm say đắm lòng người. - Nhà văn đã khéo léo so sánh sông Hương với “cô gái giang hồ phóng khoáng, ngang tàng”, nhân cách hoá sông Hương thành một thực thể sống động, có hồn. - Hình ảnh so sánh độc đáo “Sông Hương như người mẹ giàu có của một vùng văn hoá đất nước” - Mỹ thuật III. Chấm dứt - Lập dàn ý cho vấn đề. Bài văn mẫu về cảm nhận sông Hương ở thượng nguồn Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, văn học bởi nó có một nét riêng vừa lạ vừa quen. Các nhà thơ, nhà văn thời trung đại hướng tâm hồn mình vào mây, tuyết, trăng, khí, kỳ, thi, rượu - những thú vui tao nhã trong cuộc sống. Còn đối với các tác giả hiện đại, họ luôn hướng ngòi bút của mình vào những danh lam thắng cảnh của thiên nhiên đất nước. Và dòng sông cũng là một trong những cảnh đẹp thiên nhiên đó. Con sông với dòng nước chảy êm đềm, với lịch sử hình thành cũng như những đặc điểm địa lý độc đáo đã khơi dậy trong lòng tác giả những cảm xúc dạt dào nhất khiến họ phải cầm bút và sáng tạo nghệ thuật. Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một tác phẩm như thế. Tác phẩm ra đời từ chính sự thôi thúc cái đẹp của nhà văn. Hoàng Phủ Ngọc Tường là một người con của vùng đất Quảng Trị nắng gió, cát trắng, nhưng cuộc đời ông lại gắn bó sâu nặng với xứ Huế mộng mơ. Ông có kiến thức sâu rộng trong nhiều lĩnh vực, đặc biệt là lịch sử, địa lý, văn hóa. Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn chuyên viết về thể loại bút ký. Nét đặc sắc trong phong cách nghệ thuật của ông là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ, chất trữ tình với những liên tưởng mạnh mẽ và một lối viết tâm huyết, tài hoa. Ai đã đặt tên cho dòng sông được viết năm 1981 bằng tình yêu, sự gắn bó hơn nửa đời người với mảnh đất, cảnh vật và con người xứ Huế. Tác phẩm được in trong tập bút ký cùng tên năm 1986. Đặt con sông trong mối quan hệ với dãy Trường Sơn, nhà văn đã thể hiện cảm hứng khám phá, lí giải và lí giải, cái nhìn sâu sắc về cội nguồn. Thượng nguồn sông Hương được ví như “khúc tráng ca của rừng già”, không phải ngẫu nhiên mà nhà văn lại đặt cho sông Hương cái tên như vậy. Ở đầu nguồn của dòng chảy, gắn liền với núi Trường Sơn hùng vĩ, dòng sông toát lên vẻ đẹp của một dòng sông hùng vỹ vừa hùng vĩ vừa trữ tình như bản hùng ca bất tận của thiên nhiên “cướp bóng trong bóng cây đại ngàn, rạo rực qua ghềnh thác, cuồn cuộn như cơn gió xoáy vào sâu thẳm bí ẩn, lúc lại dịu dàng say đắm giữa những rừng đỗ quyên trải dài, đỏ rực. dòng chảy mãnh liệt trong niềm cảm phục và say mê của nhà văn bởi sử thi là tác phẩm văn học có dung lượng lớn thường là cảm hứng ngợi ca, còn rừng già là hình ảnh những cánh rừng hoang vu, huyền bí - một hình ảnh mang sắc thái hoang sơ cho dòng sông lúc văn dài, chia thành nhiều đoạn liên tục như gợi lên âm vang của sử thi Cách kết cấu với động từ mạnh đã tạo nên âm hưởng hùng tráng, mạnh mẽ của dòng sông trong mi. ddle of the rừng. Dòng sông với những con sóng dữ dội cuộn trào cùng với sự nâng đỡ của những thác ghềnh, những con sóng, những dòng xoáy hung bạo tiềm ẩn sự kinh hoàng của vực thẳm, những khoảnh khắc vô tận của cỏ cây hoa lá trong rừng đại ngàn, vì thế, sông Hương vừa mang vẻ hoang sơ vừa hoang sơ. quyền lực, tỏa sáng với vẻ đẹp rực rỡ và kiêu sa, đồng thời gợi lên những đam mê và bí ẩn ... Nhà văn còn nhân cách hóa Sông Hương như một cô gái digan phóng khoáng và hoang dại. Đây là một liên tưởng thú vị và độc đáo. Những cô gái bohemian thích sống tự do và thích ca hát, nhảy múa với vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ. So sánh sông Hương với những cô gái Digan, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc sâu vào tâm trí người đọc ấn tượng mạnh mẽ về vẻ đẹp hoang sơ nhưng cũng rất đỗi lãng mạn của dòng sông. Chưa hết, nhà văn còn nhân hóa sông Hương khiến nó hiện lên như một con người có nhân cách, tâm hồn “rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh, một tâm hồn tự do, trong sáng”. Nếu tư duy nghiên cứu chủ yếu cung cấp dữ liệu và kiến thức về dòng sông thì tư duy nghệ thuật giúp làm mềm những kiến thức đó. Hơn hết, sông Hương được ví như “người mẹ phù sa của một vùng văn hóa đất nước”. Không chỉ giúp người đọc có thêm góc nhìn, hiểu biết về vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ và thơ mộng của sông Hương, Hoàng Phủ Ngọc Tường còn muốn mang đến một cái nhìn sâu sắc hơn, ghi công cho dòng sông. Hương như một tạo hóa đã góp phần tạo dựng, gìn giữ và bảo tồn văn hóa của một vùng thiên nhiên đất nước. Lâu nay, chúng ta chỉ ngắm nhìn sông Hương vẻ đẹp của nó mà không biết rằng sông Hương là cội nguồn, là nơi bắt đầu của không gian văn hóa. Sẽ không trôi qua nếu chúng ta cho rằng không có sông Hương thì khó có văn hóa Huế ngày nay. Chính vì vậy, từng ngày từng giờ sông Hương bồi đắp, bồi đắp phù sa cho một vùng văn hóa, thẩm mỹ đã hình thành ở hai bên bờ sông. Tuy nhiên, sông không muốn phụ công lao to lớn đó. Nó âm thầm chảy và lặng lẽ cống hiến hàng thế kỷ. Và đây chính là chiều sâu và tính cách đẹp đẽ của dòng sông, là nét tính cách đáng trân trọng của Hương Giang và Hoàng Phủ Ngọc Tường muốn khắc họa. Qua đó, ta thấy nhà văn lý giải sự tương phản của sông Hương ở hai đoạn thượng nguồn và hạ lưu không phải bằng kiến thức địa lí đơn thuần mà bằng cái nhìn chiêm nghiệm thấm đẫm tình người. Trong cái nhìn ấy, sông Hương hiện lên như một cô gái mang sức mạnh hoang dại của rừng già, nay đã tự thuần hóa để mau chóng tạo nên vẻ đẹp dịu dàng, uyên bác khi trở về Huế - dịu dàng như bến bình yên sau bao ghềnh sóng, khôn cùng. những trải nghiệm gian khổ ... Vì thế, Trường ĐH KD & CN Hà Nội chỉ cung cấp một số bài báo Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng để các em tham khảo và có thể viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc may mắn với việc học ngôn ngữ của bạn! Đăng bởi Trường ĐH KD & CN Hà Nội Chuyên mục Văn lớp 12, Ngữ văn 12 [rule_{ruleNumber}] Hướng dẫn thiết lập Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng Ngắn gọn, chi tiết, hay nhất. Với dàn ý và bài văn mẫu được tổng hợp và biên soạn dưới đây sẽ giúp các em học sinh có thêm nhiều tài liệu hữu ích cho việc học tập môn văn. Hãy cùng tham khảo! Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng I. Giới thiệu – Dòng sông trong cuộc thi âm nhạc và vẽ tranh. – Hình ảnh sông Hương với vẻ đẹp của nó ở đoạn thượng nguồn. II. Nội dung bài đăng 1. Ý nghĩa của tiêu đề – Là một tiêu đề lạ, hấp dẫn, gợi sự thích thú và tò mò để người đọc đi vào nghiên cứu để tìm ra câu trả lời cho chính mình. Mở ra nội dung của tác phẩm, thứ nhất là vẻ đẹp của sông Hương dưới mọi góc nhìn phong phú và đa dạng, thứ hai là sự tích về dòng sông muôn đời có tên thơm là “Hương”. 2. Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn * “bản hùng ca của rừng già” đậm chất hùng tráng, hào hùng và sôi nổi – Sự hùng vĩ với hình ảnh những khúc sông “cuồn cuộn giữa bóng cây đại ngàn, dữ dội qua ghềnh thác, cuồn cuộn như gió lốc,…”. Vẻ đẹp nên thơ, trữ tình khiến người ta không khỏi say đắm, cảm thán “sự dịu dàng, mê đắm giữa muôn dặm dài đỏ chói của rừng đỗ quyên”. => Khí thế hùng vĩ của con sông và những phẩm chất dịu dàng, đắm say, trữ tình, tri âm của con sông đã hòa quyện, bổ sung cho nhau tạo nên một Hương Giang tráng lệ, độc đáo, gây ấn tượng mạnh cho người đọc. . * Ngoại hình của một cô gái giang hồ – “phóng khoáng và hoang dã” là sự quyến rũ, bí ẩn cùng với “bản lĩnh can đảm, tâm hồn tự do và trong sáng”. – Làm nổi bật vẻ sôi động, tràn đầy sức sống của dòng sông, gợi liên tưởng đến hình ảnh dòng chảy ngoằn ngoèo, khám phá, yêu tự do được hun đúc bởi rừng già Trường Sơn. * “người mẹ phù sa của vùng văn hiến đất nước” – Rũ bỏ tính cách mạnh mẽ, ngông cuồng để biến thành người phụ nữ dịu dàng, người mẹ bao dung, đã nuôi nấng những người con xứ Huế ngàn đời bằng dòng sữa ngọt ngào phù sa, bằng hương thơm thân xác. thuộc về, bởi vẻ đẹp của “sự dịu dàng và trí tuệ”. Nhắc mọi người nhớ đến sự hy sinh to lớn ngàn năm của mẹ Hương Giang. => Nhấn mạnh làm nổi bật mối quan hệ tuyệt vời, gắn bó sâu nặng của non sông với mảnh đất cố đô từ bao đời nay. III. Chấm dứt – Bày tỏ cảm xúc của bạn. Lập dàn ý cảm nhận sông Hương khi ngược dòng thoáng qua I. Giới thiệu – Giới thiệu đôi nét về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường. – Giới thiệu về tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông? hoàn cảnh ra đời, vị trí đoạn trích, khái quát nội dung và nghệ thuật II. Thân hình Vẻ đẹp tự nhiên của sông Hương * Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn – Sông Hương như “bản hùng ca của rừng già” “rộn rã… sắc đỏ rừng đỗ quyên”, “rừng già hun đúc… tự tại, trong lành” => Những từ ngữ tạo hình, gợi tả vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn vừa hùng vĩ, vừa hoang sơ, trữ tình làm say đắm lòng người. – Nhà văn đã khéo léo so sánh sông Hương với “cô gái giang hồ phóng khoáng, ngang tàng”, nhân cách hoá sông Hương thành một thực thể sống động, có hồn. – Hình ảnh so sánh độc đáo “Sông Hương như người mẹ giàu có của một vùng văn hoá đất nước” – Mỹ thuật III. Chấm dứt – Lập dàn ý cho vấn đề. Bài văn mẫu về cảm nhận sông Hương ở thượng nguồn Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, văn học bởi nó có một nét riêng vừa lạ vừa quen. Các nhà thơ, nhà văn thời trung đại hướng tâm hồn mình vào mây, tuyết, trăng, khí, kỳ, thi, rượu – những thú vui tao nhã trong cuộc sống. Còn đối với các tác giả hiện đại, họ luôn hướng ngòi bút của mình vào những danh lam thắng cảnh của thiên nhiên đất nước. Và dòng sông cũng là một trong những cảnh đẹp thiên nhiên đó. Con sông với dòng nước chảy êm đềm, với lịch sử hình thành cũng như những đặc điểm địa lý độc đáo đã khơi dậy trong lòng tác giả những cảm xúc dạt dào nhất khiến họ phải cầm bút và sáng tạo nghệ thuật. Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một tác phẩm như thế. Tác phẩm ra đời từ chính sự thôi thúc cái đẹp của nhà văn. Hoàng Phủ Ngọc Tường là một người con của vùng đất Quảng Trị nắng gió, cát trắng, nhưng cuộc đời ông lại gắn bó sâu nặng với xứ Huế mộng mơ. Ông có kiến thức sâu rộng trong nhiều lĩnh vực, đặc biệt là lịch sử, địa lý, văn hóa. Hoàng Phủ Ngọc Tường là nhà văn chuyên viết về thể loại bút ký. Nét đặc sắc trong phong cách nghệ thuật của ông là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ, chất trữ tình với những liên tưởng mạnh mẽ và một lối viết tâm huyết, tài hoa. Ai đã đặt tên cho dòng sông được viết năm 1981 bằng tình yêu, sự gắn bó hơn nửa đời người với mảnh đất, cảnh vật và con người xứ Huế. Tác phẩm được in trong tập bút ký cùng tên năm 1986. Đặt con sông trong mối quan hệ với dãy Trường Sơn, nhà văn đã thể hiện cảm hứng khám phá, lí giải và lí giải, cái nhìn sâu sắc về cội nguồn. Thượng nguồn sông Hương được ví như “khúc tráng ca của rừng già”, không phải ngẫu nhiên mà nhà văn lại đặt cho sông Hương cái tên như vậy. Ở đầu nguồn của dòng chảy, gắn liền với núi Trường Sơn hùng vĩ, dòng sông toát lên vẻ đẹp của một dòng sông hùng vỹ vừa hùng vĩ vừa trữ tình như bản hùng ca bất tận của thiên nhiên “cướp bóng trong bóng cây đại ngàn, rạo rực qua ghềnh thác, cuồn cuộn như cơn gió xoáy vào sâu thẳm bí ẩn, lúc lại dịu dàng say đắm giữa những rừng đỗ quyên trải dài, đỏ rực. dòng chảy mãnh liệt trong niềm cảm phục và say mê của nhà văn bởi sử thi là tác phẩm văn học có dung lượng lớn thường là cảm hứng ngợi ca, còn rừng già là hình ảnh những cánh rừng hoang vu, huyền bí – một hình ảnh mang sắc thái hoang sơ cho dòng sông lúc văn dài, chia thành nhiều đoạn liên tục như gợi lên âm vang của sử thi Cách kết cấu với động từ mạnh đã tạo nên âm hưởng hùng tráng, mạnh mẽ của dòng sông trong mi. ddle of the rừng. Dòng sông với những con sóng dữ dội cuộn trào cùng với sự nâng đỡ của những thác ghềnh, những con sóng, những dòng xoáy hung bạo tiềm ẩn sự kinh hoàng của vực thẳm, những khoảnh khắc vô tận của cỏ cây hoa lá trong rừng đại ngàn, vì thế, sông Hương vừa mang vẻ hoang sơ vừa hoang sơ. quyền lực, tỏa sáng với vẻ đẹp rực rỡ và kiêu sa, đồng thời gợi lên những đam mê và bí ẩn … Nhà văn còn nhân cách hóa Sông Hương như một cô gái digan phóng khoáng và hoang dại. Đây là một liên tưởng thú vị và độc đáo. Những cô gái bohemian thích sống tự do và thích ca hát, nhảy múa với vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ. So sánh sông Hương với những cô gái Digan, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khắc sâu vào tâm trí người đọc ấn tượng mạnh mẽ về vẻ đẹp hoang sơ nhưng cũng rất đỗi lãng mạn của dòng sông. Chưa hết, nhà văn còn nhân hóa sông Hương khiến nó hiện lên như một con người có nhân cách, tâm hồn “rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh, một tâm hồn tự do, trong sáng”. Nếu tư duy nghiên cứu chủ yếu cung cấp dữ liệu và kiến thức về dòng sông thì tư duy nghệ thuật giúp làm mềm những kiến thức đó. Hơn hết, sông Hương được ví như “người mẹ phù sa của một vùng văn hóa đất nước”. Không chỉ giúp người đọc có thêm góc nhìn, hiểu biết về vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ và thơ mộng của sông Hương, Hoàng Phủ Ngọc Tường còn muốn mang đến một cái nhìn sâu sắc hơn, ghi công cho dòng sông. Hương như một tạo hóa đã góp phần tạo dựng, gìn giữ và bảo tồn văn hóa của một vùng thiên nhiên đất nước. Lâu nay, chúng ta chỉ ngắm nhìn sông Hương vẻ đẹp của nó mà không biết rằng sông Hương là cội nguồn, là nơi bắt đầu của không gian văn hóa. Sẽ không trôi qua nếu chúng ta cho rằng không có sông Hương thì khó có văn hóa Huế ngày nay. Chính vì vậy, từng ngày từng giờ sông Hương bồi đắp, bồi đắp phù sa cho một vùng văn hóa, thẩm mỹ đã hình thành ở hai bên bờ sông. Tuy nhiên, sông không muốn phụ công lao to lớn đó. Nó âm thầm chảy và lặng lẽ cống hiến hàng thế kỷ. Và đây chính là chiều sâu và tính cách đẹp đẽ của dòng sông, là nét tính cách đáng trân trọng của Hương Giang và Hoàng Phủ Ngọc Tường muốn khắc họa. Qua đó, ta thấy nhà văn lý giải sự tương phản của sông Hương ở hai đoạn thượng nguồn và hạ lưu không phải bằng kiến thức địa lí đơn thuần mà bằng cái nhìn chiêm nghiệm thấm đẫm tình người. Trong cái nhìn ấy, sông Hương hiện lên như một cô gái mang sức mạnh hoang dại của rừng già, nay đã tự thuần hóa để mau chóng tạo nên vẻ đẹp dịu dàng, uyên bác khi trở về Huế – dịu dàng như bến bình yên sau bao ghềnh sóng, khôn cùng. những trải nghiệm gian khổ … Vì thế, Trường ĐH KD & CN Hà Nội chỉ cung cấp một số bài báo Thoải mái cảm nhận sông Hương khi ngược dòng để các em tham khảo và có thể viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc may mắn với việc học ngôn ngữ của bạn! Đăng bởi Trường ĐH KD & CN Hà Nội Chuyên mục Văn lớp 12, Ngữ văn 12 Bạn thấy bài viết Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Dàn ý cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất bên dưới để có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội Nguồn Dàn cảm nhận dòng sông Hương khi ở thượng nguồn hay nhất Trường Đại học Quản lý và Kinh doanh Hà nội là một trường dân lập, thuộc Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam, được phép thành lập theo Quyết định số 405/TTg, ngày 15/6/1996 của Thủ tướng Chính phủ. Trường chịu sự quản lý Nhà nước của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Hệ thống văn bằng của Trường nằm trong hệ thống văn bằng quốc gia. Ngày 15/09/2006 Thủ tướng Chính phủ đã ra quyết định số 750/QĐ-TTg về việc đổi tên trường thành Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội
sông hương như cuồn cuộn sóng