sau ly hôn tôi nổi tiếng

Cô ấy bắt đầu viết bài về tôi, nhưng tôi không thích nó. Tôi không muốn trở thành trung tâm của sự chú ý nữa. Tôi trở nên nổi tiếng sau khi ly hôn. Tôi phải bắt đầu cuộc sống mới và quay lại công việc cũ. Nhưng tôi có rất nhiều thứ mà tôi muốn làm và những Sau sinh nhật của con vài ngày, chúng tôi đã xảy ra chuyện. Trong những năm trước đó, cuộc hôn nhân của tôi cũng đã xém ly hôn vài lần. Tháng 6/2020, tôi nhận được tin từ chồng cũ, anh nói đã tìm thấy hạnh phúc thực sự của anh và tìm được nơi anh ấy muốn ở. Tôi tôn #1 Bước qua nỗi đau đổ vỡ 24 năm hôn nhân, Quang Minh lấy lại tinh thần và sống tích cực hơn. Anh và vợ cũ Hồng Đào vẫn liên lạc, hỏi thăm sức khỏe nhau. Hồng Đào và Quang Minh từng có chặng đường dài đồng hành trong cuộc sống lẫn công việc diễn xuất. Năm 2019, họ thông báo "đường ai nấy đi", khép lại hành trình 24 năm khiến khán giả tiếc nuối. App Vay Tiền. [Edit] hihie01 Nhìn thấy Tô Lam Lam xuất hiện. Chúc Nguyệt vừa rồi còn cười khanh khách khuôn mặt lập tức liền trầm xuống, cũng may cô nàng còn nhớ là đang quay chương trình, không có tỏ thái độ quá đáng, chẳng qua vừa rồi gương mặt còn cười tươi nhưng bây giờ thì không còn thấy nữa. Ôn Nhuyễn đứng gần Chúc Nguyệt, đối với cảm xúc biến hóa này của cô nàng thì cũng đã nhận ra. Thời gian cô ở trong cái vòng này tuy cũng chưa được lâu lắm. Nhưng Tiểu Mạch lại là người rất rất am hiểu những điều trong giới này nên trước khi cô đi thì cô nàng đã sơ qua tính cách của những khách mời tham gia chương trình này cho cô nghe qua một lần. Trong đó liền bao gồm Tô Lam Lam cùng Chúc Nguyệt nguyên nhân vì sao lại không hợp. Chúc Nguyệt tính tình tuy thẳng thắn nhưng cũng không phải cái loại người không rõ lý lẽ, cô nàng có nhiều bằng hữu, quan hệ với Kỷ Duyên cũng coi như là không tồi. Lúc trước khi Kỷ Duyên vừa xuất đạo liền cùng Chúc Nguyệt hợp tác qua, lúc ấy Chúc Nguyệt đã là cấp bậc thiên hậu còn Kỷ Duyên mới ra đời, cùng cậu ta hợp tác, xem như là dìu dắt. Mấy năm nay bọn họ lén kết giao cũng rất nhiều. Cũng là cho tới nay mới thôi, trong giới giải trí đây là nữ minh tinh duy nhất nếu có quan hệ gì với Kỷ Duyên cũng không bị fans cậu ta vùi dập. Thời điểm Tô Lam Lam mới vừa tiến vào vòng, thường xuyên đi theo Kỷ Duyên, không tránh khỏi cùng Chúc Nguyệt cũng chạm mặt vài lần, lúc vừa mới bắt đầu mấy người bọn họ quan hệ cũng không tồi. Nhưng có một lần liên hoan, Chúc Nguyệt đột nhiên phát tính tình, còn vừa khéo bị người chụp lên mạng, trong video, cô nàng trực tiếp lật đổ một cái bàn, còn đẩy Tô Lam Lam một phen, chuyện này vang rất lớn, mặc kệ là fans Tô Lam Lam hay là người qua đường tất cả đều ở trên mạng chỉ trích tính tình Chúc Nguyệt quá không tốt. Lúc ấy Chúc Nguyệt không phải chỉ có một người, cô có ban nhạc của chính mình, gọi là "sky". Cô là trưởng nhóm. Sau khi sự việc xảy ra thì cô rời khỏi ban nhạc bắt đầu một mình sinh tồn trong vòng này, hơn nữa lấy đóng dàn nhạc mọi người, nga, còn có Tô Lam Lam, lúc sau hai năm cũng chưa xuất hiện ở trước mặt công chúng...... Lần này tổng nghệ vẫn là công việc đầu tiên sau khi cô nàng nghỉ ngơi. mình thật không hiểu khúc này lắm... Tất cả mọi người nói là bởi vì sự kiện lần đó, tạo thành ảnh hưởng không tốt trước công chúng, cô mới phải rời khỏi dàn nhạc. Nhưng Tiểu Mạch đã nói cho cô một tin tức tuyệt mật, nói là Chúc Nguyệt đã từng thích một tay ghi-ta của ban nhạc, hai người tuy rằng không có chính thức kết giao, nhưng quan hệ của bọn họ ở trong vòng không tính là bí mật gì. Mà vị ghi-ta này sau khi tiếp xúc với Tô Lam Lam thì đột nhiên "Rễ tình đâm sâu", kỳ thật càng có thể như thấy sắc nảy lòng tham cho nên mới xuất hiện video như vậy. "Từ lão sư." Tô Lam Lam đã chạy tới trước mặt, cô ta mặc một bộ váy liền ưu nhã, trên mặt trang điểm tinh xảo, tóc đen rối tung ở sau người, cười cùng Từ Nghiên chào hỏi. "Lam Lam tới." Từ Nghiên cũng cười cùng Tô Lam Lam chào hỏi. Tô Lam Lam gật gật đầu, một bộ dáng ngoan ngoãn, lúc ánh mắt nhìn về phía Chúc Nguyệt, biểu tình trên mặt cô ta cũng không có sinh ra một tia biến hóa, như cũ cười khanh khách, tiếng nói cũng thực ôn nhu, "Chúc Nguyệt." Một chút cũng không nhìn ra là hai người không hợp nhau. Chúc Nguyệt lại không có để ý tới cô ta, cô nàng không có mặt đen rời đi đã là cho Tô Lam Lam thể diện cuối cùng, đến nỗi hiện tại có không cho người ta một bậc thang hay không hoặc là sau khi tiết mục được công chiếu có bao nhiêu người muốn bôi đen cô nàng. Cô nàng không để bụng. Lúc trước thời điểm cùng tổ tiết mục ký hợp đồng, cô còn không biết Tô Lam Lam cũng tham gia. Chờ khi biết thì cũng đã chậm. Không phải vì không đủ tiền bồi thường hợp đồng mà do cô cảm thấy vì cái loại nữ nhân này mà bỏ tiền ra thì thật không đáng. Không được Chúc Nguyệt đáp lại, Tô Lam Lam cũng không có sinh khí, vẫn cười khanh khách, chỉ là ánh mắt lúc chuyển qua trên người Ôn Nhuyễn, nhìn đến gương mặt kia, nghĩ đến ngày hôm qua Weibo bốn phía đều biểu dương. Ánh mắt hơi lóe. Bất quá thực mau, cô ta lại cười thập phần thân cận hô một tiếng, " Chị Ôn Nhuyễn." Ôn Nhuyễn nhìn Tô Lam Lam, nhưng thật ra không có phản ứng gì, triều người gật gật đầu, xem như đáp lại. Tô Lam Lam cứ như vậy chào hỏi xong một đám người, thanh âm ôn nhu, mặt mày mỉm cười, chờ thời điểm ánh mắt chuyển hướng tới Kỷ Duyên, tiếng nói không tự giác lại ôn nhu rất nhiều, còn mang theo một ít tiểu nữ nhi hờn dỗi, "Kỷ Duyên, em buổi sáng có gửi WeChat cho anh, anh như thế nào lại không trả lời a?" Này còn đang ở chỗ quay chụp. Lời bọn họ nói đều sẽ được ghi lại. Nhưng Tô Lam Lam lại một chút đều không kiêng dè, phảng phất như ở chương trình tuyên bố chủ quyền. Chúc Nguyệt ghét nhất bộ dáng này của Tô Lam Lam, thấy cô như vậy, đôi mắt giấu dưới mũ lưỡi trai nhìn lên trời, cô nàng lần này là một chút tình cảm cũng chưa để lại, trực tiếp mở miệng đánh gãy Tô Lam Lam nói, "Được rồi, tôi chết đói đến nơi rồi, đi thôi đi thôi." Cô một bên kéo cánh tay Ôn Nhuyễn, một bên tiếp đón Từ Nghiên, "Từ lão sư, chúng ta nhanh lên, em đói đến sắp ngất tới nơi rồi." Từ Nghiên cười cười, cũng không nói chuyện, lôi kéo rương hành lý đi theo hai nữ nhân đi ra ngoài, đi được xa xa, còn có thể nghe được Chúc Nguyệt quấn lấy Ôn Nhuyễn hỏi, "Tiểu Nhuyễn Nhuyễn, trong nhà có bữa sáng sao?" "Có, buổi sáng còn một ít cháo, còn có là em tự tay làm đó." "A!" "Em là thiên sứ sao! Em đúng là tiên nữ?" Đột nhiên bị Chúc Nguyệt đánh gãy lời, Tô Lam Lam tức giận đến nụ cười trên mặt đều banh không được, nữ nhân này vẫn là kiểu người khiến người ta chán ghét, thật giống như Ôn Nhuyễn vậy! Nếu không phải bởi vì Kỷ Duyên, cô sẽ không tới tham gia cái tổng nghệ này. Đem áp khí đến đáy lòng, cô quay đầu, nhìn Kỷ Duyên, thực thuận tay đem rương hành lý đẩy đến bên người Kỷ Duyên, một lần nữa giương lên một nụ cười hết sức rực rỡ, thanh âm nhu nhu nói "Kỷ Duyên, chúng ta cũng đi thôi." "Ừ." Kỷ Duyên gật gật đầu, trực tiếp cất bước đi, trên người vẫn là khí thế người sống chớ gần. Tô Lam Lam nhìn bóng dáng Kỷ Duyên lại ngây ngốc, cô vốn đang chờ Kỷ Duyên xách hành lý cho mình, như vậy không những có thể giảm bớt đi gánh nặng, còn có thể biểu hiện hai người bọn họ có quan hệ rất tốt, một công đôi việc. Nhưng người này như thế nào liền trực tiếp đi rồi? Nhìn nhìn rương hành lý bên người, lại người đi không quay đầu lại, chỉ sợ đều không có chú ý tới cô ta còn lưu lại sau lưng, Tô Lam Lam vừa thẹn thùng vừa tức, bên cạnh còn có không ít người xem, ngay cả bên người cũng có một cái cameras vẫn luôn quay mình, cô không thể kêu người, chỉ có thể cắn răng, lôi kéo rương hành lý, đuổi theo. Vì để lên hình cho đẹp. Tô Lam Lam mặc váy cùng đi giày cao gót. Đuồi theo thật sự rất mệt, Kỷ Duyên chân lại dài, một bước của cậu là hai bước của cô ta, chờ cô đuổi kịp theo, đã sớm là bộ dáng thở hổn hển. Thở phì phò. Phát giác đôi tay đang đút túi quần của Kỷ Duyên, một chút đều không có ý giúp cô xách hành lý, Tô Lam Lam kiềm chế mãi, vẫn là nhịn không được đè thấp tiếng nói hỏi, "Kỷ Duyên, anh có phải hay không còn ở giận em?" Như là nữ sinh nhỏ đang làm nũng bạn trai mình vậy. Còn kéo dài từ cuối ra một chút. Lúc này phàm là nam tử có một chút EQ đều có thể hiểu được, nhưng Kỷ Duyên hiển nhiên không phải loại người này, cậu thực nghi hoặc, thực khó hiểu mà nhìn Tô Lam Lam liếc mắt một cái, không rõ ý tứ của cô. Cho nên chân thành tha thiết phát ra nghi vấn, "Cái gì?" "Anh không giúp em xách hành lý, rất nặng a." Tô Lam Lam một bên nói một bên còn vươn tay cho cậu xem, kiều thanh nói "Anh xem, đều đỏ cả rồi." Nói được minh bạch như vậy, có là người ngốc cũng nên nghe hiểu đi. Tô Lam Lam một bên ở trong lòng nghĩ, một bên chờ Kỷ Duyên giúp lấy hành lý, chỉ cần Kỷ Duyên giúp cô lấy hành lý thì cảm giác quẫn bách vừa rồi có thể tan thành mây khói. Kỷ Duyên đích xác như cô dự liệu dừng bước chân. Cũng không phải là Tô Lam Lam lường trước như vậy, nam nhân trước mắt này cúi đầu xem cô, cau mày, phát ra nghi vấn, "Chính cô không có tay sao?" ...... ? ?? ??? Cái, cái gì? Tô Lam Lam trên mặt cứng đờ, cô ngửa đầu nhìn Kỷ Duyên, hai mắt thất thần, như là còn chưa có phản ứng kịp. Nơi này không có những người khác. Nhưng hai đại ca camera còn ở đây, nếu không phải còn đang công tác, bọn họ đều có chút chạy còn không kịp. Kỷ Duyên này cũng quá độc. Lúc này nếu là đăng trên mạng, chỉ sợ Tô Lam Lam sẽ bị trào chết, bọn họ thậm chí có thể nghĩ đến những cái võng hữu sẽ trực tiếp làm động biểu đồ tình bao, bên cạnh viết hoa —— "Chính cô không có tay sao?" Bất quá, không phải nói quan hệ hai người này rất tốt sao? Kỷ Duyên phát ra nghi vấn như vậy, thật không có ý khác, cậu chỉ là đơn thuần có chút nghi hoặc, tham gia tiết mục nào mà người ta không phải tự mình xách hành lý? Ôn Nhuyễn, Từ lão sư, Chúc Nguyệt, muốn nói nặng, cái rương hành lý này của Tô Lam Lam còn không có bằng một nửa của Ôn Nhuyễn. Của mình tự mình xách, ngay cả lên lầu hai cũng tự mình xách lên. Lại nghĩ đến đêm qua, Ôn Nhuyễn một bên nấu ăn cho cậu một bên nói, "Liền lúc này đây a, về sau cậu nếu là nói không ăn thì tôi liền thật không làm cho cậu, còn có, tôi làm cho cậu là tình cảm chứ không phải là bổn phận của tôi." "Không cần cảm thấy kinh thiên động địa." "Nếu tới tham gia tổng nghệ, cũng đừng lại đem tính tình đại thiếu gia của mình đến đây, không có người có nghĩa vụ phục vụ cậu." Cậu nhìn Tô Lam Lam, cũng đồng dạng nói một câu, "Đây là tổng nghệ cũng là công tác của cô, nếu là tới tham gia công tác, liền đem tính tình đại tiểu thư của cô thu lại, không có người có nghĩa vụ phục vụ cô." Vừa dứt lời. Chúc Nguyệt đã chờ đến không kiên nhẫn, trực tiếp quát "Kỷ Duyên, cậu đủ chưa a, có đi hay không? Lại không đi, chúng tôi đi trước." "Tới liền." Kỷ Duyên ngữ khí nhàn nhạt lên tiếng, sau đó cũng không quản Tô Lam Lam, chính mình cất bước đi. Bên cạnh là đám người như nước chảy, thường thường có người đem ánh mắt rơi xuống trên người cô, vừa rồi Kỷ Duyên nói những lời đó thanh âm không lớn, trừ bỏ mấy cái đại ca camera cũng không có người nghe được. Nhưng Tô Lam Lam chính là cảm giác tất cả mọi người đều nghe được, hiện tại bọn họ nhìn phía ánh mắt của cô đều là mang theo tia trào phúng. Cô đã thật lâu không có cảm giác quẫn bách như vậy. Hiện tại danh khí càng lúc càng lớn, đi đến nơi nào không phải được người phục vụ? Nhưng hiện tại lại như là bị người trước mặt mọi người cho một cái tát, mà người này —— vẫn là Kỷ Duyên. Nếu là người khác nói như vậy, những người khác đều sẽ đứng ở phía của cô. Tựa như lúc trước sự kiện kia của Chúc Nguyệt, tất cả mọi người đều chỉ trích Chúc Nguyệt, nhưng không ai hỏi nguyên nhân đằng sau vụ việc ấy. Cô thậm chí đều có thể nghĩ đến lúc tiết mục được chiếu, người khác sẽ nói cô như thế nào, lôi kéo rương hành lý tay ở run nhè nhẹ, nhưng Tô Lam Lam không dám phát tiết một chút ít cảm xúc nào...... Cô chỉ có thể đè nặng cảm xúc ở đáy lòng, treo nụ cười như cũ khéo léo hoàn mỹ, tiếp tục đi về phía trước. Trong lòng lại ở không nhịn được nghĩ, Kỷ Duyên vì cái gì lại biến thành như vậy? Nghĩ đến ngày hôm qua cái hot search tình lữ trang kia, nghĩ đến lúc trước Kỷ Duyên đột nhiên chủ động chú ý Ôn Nhuyễn, trong lòng cô run lên, chẳng lẽ...... Cậu ta thật sự thích Ôn Nhuyễn? _________________________________________ Tác giả có lời muốn nói Canh hai dâng lên. Trọn bộ Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Tác phẩm ngôn tình tiếp theo mà tác giả Tống Gia Đào Hoa vừa giới thiệu mang tên Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng. Truyện kể về cuộc hôn nhân đổ vỡ của cặp đôi Lâm Thanh Hàn – Ôn Nhuyễn. Mời các bạn cùng đón đọc và chờ xem cuộc sống sau khi ly hôn của họ sẽ diễn ra như thế nào nhé! Giới thiệu truyện Văn án 1 Trong mắt mọi người, Ôn Nhuyễn cùng Lâm Thanh Hàn là một cuộc hôn nhân sai lầm. Trong ba năm hai người ở chung, mọi người đều đoán xem khi nào họ sẽ ly hôn. Cuối cùng họ cùng chờ được ngày đó. Ngay khi có người tuyên bố nhìn thấy hai người cùng đến Cục Dân Chính, Weibo tê liệt, server hỏng mất, một đám ăn dưa quần chúng sôi nổi tỏ vẻ Ôn Nhuyễn điên rồi Nếu không điên, như thế nào lại đồng ý cùng nhà giàu số một ly hôn? Ôn Nhuyễn không có điên, cô không chỉ có không điên, còn dùng sự thật chứng minh tuy không có Lâm Thanh Hàn, cô cũng có thể sống tốt. Càng ngày càng tốt. Văn án 2 Lâm Thanh Hàn cho rằng Ôn Nhuyễn sau khi cùng mình ly hôn khẳng định sẽ thật sự thảm, cho đến khi anh nhìn thấy Ôn Nhuyễn chỉ chụp cái tổng nghệ là có thể hút phấn vô số, tùy tiện mặc một bộ quần áo là có thể trở thành xu hướng mới của giới thời trang, ngay cả lúc mang thai cũng có một đám người tỏ vẻ chính mình có thể làm ba. Anh hoàn toàn ngồi không yên. Vào sáng sớm ngày nọ, anh tìm được Ôn Nhuyễn, cùng cô nói, “Cùng anh phục hôn, điều kiện em quyết định.” Nhưng Ôn Nhuyễn một người luôn luôn ôn nhu sau khi nghe lời nói của anh chỉ nhìn anh cười “Muốn phục hôn? Kêu một tiếng ba.” Lâm Thanh Hàn Ba! Danh sách chương truyện Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng Chương 1 – Chương 1 Chương 2 – Chương 2 Chương 3 – Chương 3 Chương 4 – Chương 4 Chương 5 – Chương 5 Chương 6 – Chương 6 Chương 7 – Chương 7 Chương 8 – Chương 8 Chương 9 – Chương 9 Chương 10 – Chương 10 Chương 11 – Chương 11 Chương 12 – Chương 12 Chương 13 – Chương 13 Chương 14 – Chương 14 Chương 15 – Chương 15 Chương 16 – Chương 16 Chương 17 – Chương 17 Chương 18 – Chương 18 Chương 19 – Chương 19 Chương 20 – Chương 20 Chương 21 – Chương 21 Chương 22 – Chương 22 Chương 23 – Chương 23 Chương 24 – Chương 24 Chương 25 – Chương 25 Chương 26 – Chương 26 Chương 27 – Chương 27 Chương 28 – Chương 28 Chương 29 – Chương 29 Chương 30 – Chương 30 Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment [Edit] hihie01 Kỷ Hề lái xe. Ánh mắt thường xuyên nhìn Ôn Nhuyễn bên cạnh. Bị yên lặng đánh giá "Mười lăm thứ" Ôn Nhuyễn rốt cuộc nhịn không được đành bất đắc dĩ quay đầu lên tiếng "Bảo bối cậu có chuyện cứ việc nói thẳng tập trung lái xe cho tốt." "Khụ." Kỷ Hề có chút xấu hổ thu hồi ánh mắt cô còn tưởng rằng sẽ không bị Ôn Nhuyễn phát hiện bất quá nếu đã bị phát hiện cũng liền không cần lại lén lút rồi cô điều cỉnh lại giọng nói, dùng ngữ khí bình thương nhất để hỏi "Nhuyễn Nhuyễn, cái kia cậu hiện tại cảm giác thế nào?" "Khó chịu sao? Muốn khóc sao? Nếu không tớ đem xe ngừng ở bên cạnh, cho cậu ôm khóc cho đã?" Ôn Nhuyễn nhìn Kỷ Hề lúc nãy còn có chút phiền muộn bây giờ nghe cô nói xong liền không tự chủ được mà cười ra tiếng, lông mi cong cong cùng ánh mắt sáng ngời phản chiếu ánh mặt trời càng tăng thêm sự trong trẻo của cô "Không cần, cậu cứ lái xe cho tốt." "Thật không cần a......" Kỷ Hề vẫn là có chút do dự. Cô cảm thấy Ôn Nhuyễn đang là miễn cưỡng mà cười Ôn Nhuyễn nhà cô thật sự thích cái tên móng heo Lâm Thanh Hàn nhiều năm như cậy nói buông sao mà dễ dàng cho được? Cô hiện tại đang ngụy trang khiến cho bản thân trở nên thật kiên cường để cô không phải lo lắng. Đúng nhất định là như vậy! Cô một bên lái xe, một bên khuyên nhủ "Nhuyễn Nhuyễn, cậu nếu là khó chịu thì liền cùng tớ không cần khách khí nếu khóc có xấu tớ cũng sẽ không chê cười cậu." Dừng một chút. Cô lại nhìn qua Ôn nhuyễn"...... Không, cậu nếu có khóc, cũng sẽ không xấu." Khuôn mặt này của Ôn Nhuyễn nếu có khóc cũng chỉ là hoa lê dính hạt mưa* nếu ở trên mạng nháy mắt cũng có thể hạ gục một nữ minh tinh. ** Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con Nhuyễn buồn cười lắc đầu cô đem mũ lưỡi trai tháo xuống chống tay lên đầu nhìn phong cảnh bên ngoài xe cười nói "Là thật không cần." Mới lĩnh giấy ly hôn thật là có chút không thoải mái. Liền cảm thấy ngực rầu rĩ. Bất quá nếu đã lựa chọn buông bỏ thì liền không cần quay đầu lại nữa Kỷ Hề thấy ngữ khí cô bình thường thật sự không phải ngụy trang, có chút kinh ngạc ở ngoài vẫn là nhịn không được hỏi "Vậy cậu thật bỏ được a?" Mười mấy năm tình cảm a. "Luyến tiếc a......" Ôn Nhuyễn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe buồn bã nói "Bất quá lại luyến tiếc cũng sẽ bỏ được." Cô ngẩng đầu, tay hơi hơi hướng ra ngoài cửa sổ xe thời gian nàymặt trời đã lên cao mang theo một ít ấm áp, cô híp mắt nhẹ nhàng cười nói "Tớ không muốn giống trước kia liền chỉ quấn lấy anh ấy cả ngày." "Không nghĩ mỗi phút trôi qua đều là nghĩ về anh ấy." "Mỗi ngày chỉ nhìn chằm chằm di động chờ câu trả lời không bao giờ đến." Cô nói thật nhẹ nhàng nhưng Kỷ Hề nghe lại thật đau lòng, chờ Ôn Nhuyễn nói xong, Kỷ Hề đã nghiến răng nghiến lợi mắng "Sớm biết vậy tớ vừa rồi nên mang theo gậy bóng chày hung hăng đánh anh ta vài cái cho hả giận." "Đừng." Ôn Nhuyễn thu hồi tay đặt xuống đầu gối, quay đầu sang nhìn cô nàng cười nói "Thật không cần thiết, này vốn dĩ chính là quyết định của tớ, không phải do ai ép buộc cả lại nói Lý Tắc thật có chút công phu cậu sẽ không đánh lại anh ta." Kỷ Hề cắn răng, căm giận nói "Tớ sẽ liền tìm người trảm hắn." Chỉ là một câu vui đùa cô biết Kỷ Hề sẽ không làm như vậy, không khí lại lâm vào trầm mặc Kỷ Hề liền hỏi dự tính sau này của cô "Kia rời khỏi Lâm gia cậu tính toán làm cái gì? Cậu không phải còn vẽ tranh sao nếu không mở một cái phòng làm việc tớ tới giúp cậu?" Ôn Nhuyễn nghĩ nghĩ rồi lắc đầu "Tớ còn chưa nghĩ đến." Ôn Nhuyễn ba năm qua đều vây quanh Lâm Thanh Hàn tuy rằng vẫn còn vẽ tranh nhưng cũng chỉ là sở thích lúc rảnh rỗi"Cũng không vội, từ từ tớ sẽ nghĩ đến." Trong lúc nói chuyện. Hai người đã tới cửa Lâm gia. Kỷ Hề muốn xuống xe Ôn Nhuyễn liền ngăn cản "Đồ vật tớ đã thu thập xong rồi chỉ có một cái vali một mình tớ vẫn mang được." "Cũng được." Kỷ Hề không thích Lâm Tú Nga cái loại người cứ gặp là nói dỗi cô nhưng rốt cuộc vẫn là trưởng bối, Kỷ gia cùng Lâm gia cũng còn có chút giao tình, cô tuy rằng không để bụng người ngoài dị nghị nhưng cũng không muốn vô cớ lại bị người nhà giáo huấn một trận. ...... Mới vừa bước vào Lâm gia. Dì Lý liền đi tới, nôn nóng nói "Phu nhân, cô sớm nay đã đi đâu vậy ạ?" Bà từ sáng sớm đã không thấy phu nhân ở đâu gọi điện thoại cũng không có ai nhận liền sợ cô lại xảy ra chuyện gì a. "Cô ta vẫn sống đấy thôi có thể xảy ra chuyện gì chứ?" Lâm Tú Nga nhìn thấy Ôn Nhuyễn đã trở về nhàn nhạt bĩu môi, thu hồi ánh mắt, tiếp tục đoan trang nhìn móng tay mình vừa làm trong miệng lại nói tiếp "Cô trở về vừa đúng lúc tí nữa cùng tôi tới bệnh viện một chuyến đến để xin lỗi Lam Lam." Ôn Nhuyễn nghe thấy lời này không khỏi cảm thấy thật may mắn may là Kỷ Hề không vào đây. Dựa theo tính tình của cô ấy mà nghe được lời này chắc hẳn sẽ đánh nhau với Lâm nữ sĩ. Cô thật ra cũng không có cảm giác gì, trước đầy đem Lâm Thanh Hàn để trong lòng liền nhẫn nhịn Lâm Tú Nga tránh gây ra rắc rối cho anh. Bây giờ thì không cần như vậy nữa cô xem như không thấy bà ta liền cùng dì Lý nói một tiếng rồi lên lầu. Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước hành động này của cô. Lâm Tú Nga càng giật mình hơn ngơ ngác mà nhìn Ôn Nhuyễn lên lầu không biết bao lâu mới phun ra được mấy chữ "Nhìn xem, nhìn xem, cô ta hiện tại là thái độ gì lời của trưởng bối cũng đều không nghe!" "Chờ Thanh Hàn trở về......" Lời nói còn chưa nói xong, Ôn Nhuyễn liền xuất hiện ở cầu thang. Cô mang theo một rương hành lý nhỏ tầm 28 tấc* vẫn là phải dùng nhiều sức lực...... Quần áo của cô không tính là nhiều Lâm Thanh Hàn mấy năm nay mua trang sức cho cô cô cũng đều không lấy chỉ lấy mỗi mấy bức tranh do Lâm Thanh Hàn vẽ cùng với mấy bản thiết kế của cô. Ngay cả tiền bồi thường của Lâm Thanh Hàn cho cô cô cũng đều để lại trong phòng. Lâm gia dưỡng dục cô mười mấy năm, cho cô cũng rất nhiều. * 1 tấc tương đương với 4cm "Phu nhân, cô đây là......" dì Lý ngơ ngác mà nhìn cô không rõ tình huống hiện tại là như thế nào. Lâm Tú Nga cũng sửng sốt hạ, đột nhiên nghĩ đến cái gì, chê cười nói "Như thế nào, cô đây là đang nháo đòi dọn ra ngoài? Ôn Nhuyễn cô bây giờ cũng thật bản lĩnh cô cho rằng dù cô đã đẩy Lam Lam xuống lầu chỉ cần cô đòi chuyển đi liền có thể cho qua chuyện này, bây giờ tôi liền nói cho cô biết......" Ôn Nhuyễn còn chưa kịp đáp. Dì Lý đã nhịn không được mở miệng, "Cô thái thái!" Mắt thấy Lâm Tú Nga không hề mở miệng bà vội cầm tay Ôn Nhuyễn nôn nóng nói "Phu nhân, cô rốt cuộc muốn đi đâu a? Nếu mà có mâu thuẫn với tiên sinh thì cũng không cần rời nhà đi a." "Dì Lý." Ôn Nhuyễn đem rương hành lý dừng lại nghiêng người cười nói "Không phải là rời nhà trốn đi." "Kia cô đây là......" Ôn Nhuyễn cười nói "Con cùng Lâm Thanh Hàn đã ly hôn." Nghe xong lời này Lâm Tú Nga rốt cuộc không thể ngồi yên, khiếp sợ nói "Cái, cái gì?" Ôn Nhuyễn không để ý tới bà ta chỉ nhìn dì Lý – người vẫn luôn chiếu cố cô trong suốt thời gian qua cười nói "Bây giờ con phải đi rồi dì ở lại nhớ bảo trọng, Lâm Thanh Hàn anh ấy... dạ dày thật không tốt mong dì chiếu cố anh ấy giúp con." Di động cô vang lên, là Kỷ Hề gọi đến. Ôn Nhuyễn cũng liền không nói thêm nữa nhìn một đám người người thì kinh ngạc người thì ngẩn ngơ kéo hành lí rời đi. Cô đi rồi. Trong phòng yên ắng mới vang lên âm thanh. Lâm Tú Nga bị Ôn Nhuyễn làm ngơ như vậy sắc mặt liền có chút khó bĩu môi nói thầm "Ly hôn liền ly hôn, đã sớm nên ly hôn lúc này liền vừa lúc." Ngẫm lại cũng không đúng bà ta vội đứng lên "Này ly hôn cô ta có thể được nhận bao nhiêu tiền a!" Dì Lý nhìn thấy bộ dạng này của bà ta sắc mặt ngày càng khó coi, nói cũng chưa nói một câu, trực tiếp phủi tay vào phòng bếp, tính toán nên gọi cho tiên sinh. ...... Kỷ Hề ở bên ngoài chờ đến sốt ruột thấy người ra tới vội qua đón "Như thế nào lại lâu như vậy a, tớ thiếu chút nữa là vào tìm cậu rồi." "Ở đây nhiều năm như vậy cũng nên nói tạm biệt rồi." Ôn Nhuyễn cười đem cất hành lí vào cốp xe, lại nhìn thoáng qua Lâm gia, nơi này mỗi một nơi đều có dấu chân cô cô thường ngày rất thích trồng hoa nên hơn phân nửa hoa ở đâu đều do chính tay cô tự trồng lấy. Nghĩ vậy. Ánh mắt cô chợt dừng lại ở ngoài ban công lầu hai vẫn còn vài chậu hoa sơn chi mà cô rất thích ở đó. Cô đã chăm chúng rất lâu rồi mà lúc nãy lại quên mang đi, bất quá... như vậy cũng tốt. Chỉ là có chút đáng tiếc. Cô đi rồi. Mấy chậu hoa này khẳng định thực mau sẽ chết. Lắc lắc đầu, Ôn Nhuyễn thu hồi ánh mắt hướng Kỷ Hề cười nói "Đi thôi." Kỷ Hề gật đầu "Được." Xe liền rời khỏi Lâm gia hướng tới một địa phương mà đi đến, Kỷ Hề nhìn hướng dẫn, nhíu mày nói "Như thế nào lại như vậy? Cậu tốt xấu gì thì trước cũng là Lâm phu nhân, ly hôn nếu không lấy được nửa gia sản thì cũng lấy được không ít tiền chứ." Ôn Nhuyễn có chút mệt mỏi dựa vào ghế nói "Anh ấy cho tớ không ít, bất quá tớ lại không muốn." "Cậu!" Kỷ Hề không dám tin tưởng mà nhìn cô nhưng lại nghĩ đến tính tình của Ôn Nhuyễn cuối cùng cũng chỉ là hận không thể rèn sắt thành thép nói thầm một câu "Gia sản của anh ta nhiều như vậy cậu liền như vậy không cần, thôi bỏ đi bây giờ cậu cậu cũng không quen nên cứ dọn đến chỗ tớ ở trước đã." Ôn Nhuyễn cười cười, không nói. Nói vài câu, WeChat Kỷ Hề liền vang lên vẫn là diễn đàn danh viện kia, keng keng keng, Ôn Nhuyễn thoáng nhìn liền nhìn thấy là đang nói về cô. 【 Này tin tức cực kì động trời Ôn Nhuyễn cùng Lâm Thanh Hàn ly hôn [ xứng đồ ] một bằng hữu của ta đã chụp được buổi sáng ngày hôm nay ở Cục Dân Chính! 】 【??? Từ từ, là ta chưa tỉnh sao? Hay là Ôn Nhuyễn điên rồi? 】 【 hoài nghi mắt của ta mù rồi 】 【 chỉ có ta nghĩ rằng Lâm Thanh Hàn thật sự coi trọng Tô Lam Lam, cho nên muốn cùng mềm ấm ly hôn sao? 】 ...... "Đúng!" Kỷ Hề nhìn đến một câu cuối cùng, trực tiếp chửi "Tô Lam Lam tính là thứ gì, chờ......" Cô tính toán tìm một chỗ dừng lại trước đem đám người đang nghị luận kia mắng một trận cho đã. Ôn Nhuyễn nhìn cô cười cười "Được rồi, đừng tức giận, cậu lái xe đi, tớ cũng mệt mỏi rồi." Cô đã sớm đoán được chuyện ly hôn này sẽ oanh tạc dư luận, mở WeChat ra mọi người đang bàn tán sôi nổi chuyện này là thật hay giả liền tính thoát diễn đàn thì lại nhìn thấy tin nhắn của Tô Lam Lam【 a, đây là có chuyện gì nha? Thanh Hàn ca ca như thế nào cùng Ôn tỷ tỷ ly hôn? Sẽ không thật là bởi vì......】 Khóe môi giương lên cười nhạo một tiếng. Vị Tô nữ sĩ này thật là mười năm qua chưa một ngày nào chán diễn trò a. Làm vợ trước Lâm Thanh Hàn cô trước nay đều không nói một câu ở diễn đàn nhưng hôm nay thật nhịn không được tùy tay gõ mấy chữ rồi rời khỏi diễn đàn hành động nước chảy mây trôi của cô làm Kỷ Hề líu cả lưỡi. Kỷ Hề buồn bực nói " Cậu đã nói gì a." Vừa mới dứt lời, giao diện di động liền hiện ra câu nói kia của Ôn Nhuyễn【 không phải, ly hôn rồi. 】 Chúng tớ đã đi được tới đây rồi mọi người thấy như vậy là đọc ổn chưa ạ?

sau ly hôn tôi nổi tiếng